Thursday 6 December 2012

Vô đề

Nhớ em bỗng nhớ cà phê,
Đậm đà hương vị gây mê thắm tình,
Nụ cười rạng rỡ thêm xinh,
Tim này chất ngất bóng hình của em.

Đợi chút xíu, lòng ngập tràm thắm thiết,
Nỗi nhớ em và giọng nói của em,
Càng nhớ em lòng cuồng dại phát thèm,
Hôn thật vội vào tim em trìu mến.

Sunday 18 November 2012

Nỗi nhớ nhung

Nỗi nhớ nhung đong đầy toàn nhung nhớ,
Gặp nhau rồi cứ bỡ ngỡ nhìn nhau,
Lòng cứ buồn như thầm ước gởi trao,
Tâm tình đó một lòng đầy chân thật.
Éo le thay ! Dù tình yêu chất ngất,
Trách ai đây ? Sao lại bất phùng thời !
Để trong tim luôn thổn thức người ơi,
Muốn tìm gặp, nhưng lòng buồn vời vợi.

Buồn làm gì cho sầu đau chất ngất,
Hãy vui lên cho tình thắm nồng say,
Ta cùng đi trên một đoạn đời tình,
Hãy đi cho hết cho tình ta trọn vẹn !

Nursing Home Project

Dear friends and colleagues,
Recently, if any of you read the Vietnamese newspaper, there are concerns about AVACS in the community.
There was also a lot of rumours and speculation about this topic especially about my resignation from AVACS. After a talk with Minh, I have decided to clarify a few things:


I was introduced to AVACS by Minh and Kieu at about March 2011.


I thought it was an excellent association with a very noble cause, ie to help the old Vietnamese people.


I became actively involve with a PR role to introduce AVACS to the Vietnamese community.


However, I later realise that my working ethic was not compatible with the rest of the AVACS board members. I wanted to publically resign from AVACS, however because of the sensitivity of the matter (especially I did not want to be looked at as somebody who want to sabotage the project), although I had drafted a resignation email in July 2012,  I postponed my resignation until recently when a member of the public mentioned my name in association with AVACS and questioning the intergrity and transparency of AVACS.


Therefore, I really want to make it clear:


I have no role in writing any letter or being behind any plot to sabotage AVACS.
I have formally resigned from AVACS and wish to remain friend.
I still support Vietnamese Nursing Home Project.
I am the sole responsible person for my judgment and decision without being influenced by a third party or person.


I thank AVHPA for the 25/08/12 fundraising dinner and I know all my colleagues are all compassionate about building a nursing home for the Vietnamese.


I hope after this email, all speculations or rumours would stop and if anybody is still not clear about any matter to do with my role or action to contact myself to discuss directedly.


Thank you very much for your understanding and time.
         Regards,

         Xuyen Tran

Saturday 27 October 2012

Ý nghĩa cuộc đời qua sự so sánh

Khỏe không phải là nhấc lên Mạnh, mà là để Nhẹ xuống.
Kính không phải là đối với Trên, mà là xử với Dưới.
Ðẹp không phải là Hút người vào, mà là Giữ người ở lại.
Xấu không phải là tại gương mặt, mà ở tại Cách sống.
Khéo không phải là tạo điều To, mà là làm tốt điều Nhỏ.
Hay không phải là Ngạc nhiên, mà là sự Thú vị.
Buồn không phải là Bên ngoài, mà là ẩn Bên trong.

Mười nghịch lý thời đại

1/- Ngày nay ta có nhà cửa to hơn, nhưng gia đình bé lại.
2/- Bây giờ là thời “thức ăn nhanh”, nhưng tiêu hóa chậm.
3/- Ta có nhiều hiểu biết hơn, nhưng kém xử sự.
4/- Thân xác to hơn, nhưng tâm hồn nhỏ lại.
5/- Ta có nội thất cao cấp, nhưng đạo đức thấp tè.
6/- Ta lên Cung trăng và trở lại, nhưng ngại băng qua đường thăm hàng xóm.
7/- Chúng ta quá vô tư và quá ít cười.
8/- Nhà cửa khang trang hơn, nhưng nhiều tổ ấm tan vỡ.
9/- Ta học kiếm sống, nhưng không có cuộc sống.
10/- Ta bận lo nhiều về số lượng, nhưng ít về chất lượng.

Sự Khác Biệt

Ở Việt Nam: Người nghèo ăn rau, người giàu ăn thịt.
Ở Mỹ: Ngược lại.

Ở Việt Nam: Người nghèo ở trên núi, vùng xa thành phố.
Ở Mỹ: Ngược lại.

Ở Việt Nam: Người nghèo đeo nữ trang giả, người giàu đeo đồ thiệt.
Ở Mỹ: Ngược lại.

Ở Việt Nam: (Phi Châu, cùng các nước Á Châu khác) Nhiều người chết vì thiếu ăn.
Ở Mỹ: Nhiều người chết vì ăn nhiều.

Ở Việt Nam: Khen đẹp, không chịu.
Ở Mỹ: Khen đẹp, thank you!

Ở Mỹ: Lady first!
Ở Việt Nam: Ngược lại.


- Bên Mỹ, phụ nữ độc thân, đến 99 tuổi vẫn phải gọi "Miss" "Cô"
- VN, phụ nữ lớn tuổi, độc thân, vẫn thành "Bà"

- Mỹ, đối xử với trẻ nhỏ, người lớn vẫn lắng nghe, đối thoại bình đẳng để học hỏi 
- VN, trẻ nhỏ nói nhiều, đưa ý kiến này nọ, dễ bị phiền lòng người lớn

- Mỹ, khi ly dị đàn ông rất "lỗ"
- VN, ly dị thường tổn hại phụ nữ nhiều hơn
- Mỹ, những dịp Holidays, đại hạ giá thực phẩm, làm phước thiện nhiều hơn, giúp dân nghèo hưởng chung vui
- VN, tăng máy chém giá lên cao, dân nghèo, buồn, càng khổ.


- Ở Việt Nam, bà xã là giám đốc ngân hàng và kiêm luôn nhân viên kế toán.
- Ở Mỹ, vợ chồng 50-50, tiền ai nấy giữ.

- Ở VN, sau lễ cưới cô dâu không bị mất Họ.
- Ở Mỹ, phải đổi theo Họ của chồng, theo luật chung qui định - trừ khi cô dâu không muốn.
- Ở VN: Bệnh nhân sợ BS –
- Ở Mỹ: BS sợ bệnh nhân tố cáo vì không có lương tâm nghề nghiệp, có thể bị cấm hành nghề và tù tội.

- Ở VN, gặp con nít hàng xóm - có quyền ẳm bồng hôn nựng.
- Bên Mỹ, gặp trẻ con phải tránh, không nên đụng chạm - Nếu quên, có thể bị Ủ -Tờ như chơi!
 

Ở Việt Nam ăn thịt chó thì không sao, ở Mỹ mà nhậu thịt chó là ủ tờ.
Ở VN hỏi tuổi phụ nữ không sao, ở Mỹ mà hỏi tuổi phụ nữ coi chừng bị xách guốc rượt chạy.
Ở VN có thể mặc đồ bộ ra đường, ở Mỹ thì chỉ mặc đồ bộ lúc ngủ.
Ở VN đôi bạn nam hoặc nữ có thể nắm tay bát bộ, ở Mỹ thì chỉ khi nào bồ bịch.
Ở VN có thể vừa ăn vừa nói, ở Mỹ thì không.
Ở VN người vợ ở nhà giữ con cho chồng đi chơi với bạn bè, ở Mỹ thì ngược lại.
Ở VN đàn bà rửa chén, ở Mỹ thì ngược lại.
Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.

Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai!

Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận. Họp xong thì thống nhất ý kiến, triển khai thì nhất trí.

Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí. Họp xong mới bắt đầu tranh luận, lúc triển khai thì mỗi người mỗi ý!

Wednesday 24 October 2012

Niềm đau của cóc

Ai thấu hiểu niềm đau riêng của cóc,
Đếm từng giây khổ nhọc đợi mưa sa,
Trong đêm khuya dày đặc tiếng kiêu la,
Chỉ mong được trời cao thôi hạn hán !

Đời cóc khổ đong đầy toàn choáng váng,
Nghịch cảnh nào thoang thoảng nét yêu thương,
Chút hành trang xoa dịu giữa canh trường,
Ru hồn cóc vào cơn mơ diễm ảo ! 

Con cóc

Thơ thẩn

Khi tỉnh mộng ước mơ tan biến hết,
Nỗi vấn vương chất ngất giữa trời cao,
Tiếc nuối thay sao là giấc chiêm bao,
Để ta mãi ngậm ngùi cùng gió thoảng.

Nếu trong đời được một lần lựa chọn,
Cho ta hoài cùng ước vọng miên man,
Dù cuộc đời có lắm nỗi trái ngang,
Để ôm trọn  giấc mơ đầy diễm tuyệt.

Con cóc

Tình Việt Kiều

Việt kiều khứa lão ...sáu mươi !
Thăm quê nhớ lại một thời xa xưa
Lão ngỡ mình là trai tơ
Các em xúm lại...xưng hô rất...mùi
"Anh" ơi! sao trẻ quá trời.
Làm lão tít mắt cười tươi ...nghĩ thầm :
"Thế mà bà lão chết bầm
Dám chê mình chẳng nên cơm cháo gì ..."
Thôi thì ta cứ ...yêu đi ,
Trông em mơn mởn dậy thì thấy mê.
Cơm nhà ăn riết chán chê,
Đổi qua món phở là phê tức thì.
Quê hương đổi mới... lạ kỳ,
Ngành nghề phục vụ không gì sánh hơn.
Nhổ râu em nhổ bằng mồm,
Ngoáy tai ép sát em chồm em khươi!
Em day hai quả đào tươi
Lão nằm ngây ngất cả người ...cứng đơ.
Massage em ấn em rơ,
Bằng môi, bằng ngực ...ô hô tuyệt vời.
Thỏ thẻ em ngỏ đôi lời,
Anh mà có thích em mời tắm tiên.
Lão như Từ Thức lên tiên,
Trời mây, non nước, thiên nhiên một tòa.
Tay run con mắt muốn lòa
Tiên kỳ, tiên cọ, Lão xoa...quả bồng.
Thẹn thò hai má tiên hồng,
Anh à kỳ chết về phòng đi nha!
Tiên cười tươi thắm như hoa,
“Ngàn vàng em giữ giờ là của anh!”
Thì ra em gái nhà lành,
Cha già mẹ yếu nên đành sa cơ.
Tuy làm công việc nhuốc nhơ,
Tắm tiên thôi, chẳng bao giờ bán thân.
(Lão Việt kiều thật quá đần,
Đời nay may vá màn trinh chuyện thường)
Lão xung như thưở thanh xuân,
Anh hùng người đẹp đêm xuân tình nồng.
Lão bà bên Mỹ biết không ?
Chồng bà đã mất, Lão ông đổi đời.
Nếu đem so sánh hai nơi,
Vợ thì cẳn nhẳn, em thời ngọt ngon.
Vợ ù úc núc béo tròn,
Em thon em mướt, lưng thon chân dài.
Vợ luôn sai bảo tác oai,
Em chiều, em chuộng, đêm ngày cúc cung.
Trời ơi chỉ có thằng khùng
Mới không biết chọn ở cùng với ai.
Thôi thôi tài sản chia hai,
Bà theo con cái, Lão bay...lên trời.
Lâu nay sống phí cuộc đời,
Từ nay phải hưởng với người...trẻ ngoan.
Mặc cho con cháu can ngăn
Lão làm bảo lãnh đưa nàng qua luôn.
Chuyện đời ai dại ai khôn ??
Qua sông nàng đá ngay ông ...chồng già !
Tiền của chia với lão bà .
Nàng cuỗm hết sạch chẳng chừa ...một xu !
Giật mình mới thấy mình ngu !
Cuộc đời còn lại lu khu một mình.
Bây giờ nửa tỉnh nửa điên,
Gia tài mất hết cả thiên hạ cười.
Bắc thang lên hỏi ông trời ,
Tiền cho gái...điếm có đòi được không?
Bà con cô bác rủa thầm,
Già chơi trống bỏi còn than nỗi gì ?
Những ai còn muốn mê ly
Bài học của lão hãy ghi vào lòng
Tình Việt kiều có như.. không !!
Huy Hoàng một phút là xong ...cuộc đời !!

(không rõ tác giả)